Đánh giá chủ đề:
  • 0 Vote(s) - Trung bình 0
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5

19 tuổi
#1

Nhớ lúc bé, rồi khi còn đi học, lúc nào cũng mong được chóng lớn, lớn để làm những việc mình thích, để thực hiện những ước mơ của mình, để mọi người tôn trọng ý kiến của mình, được tự chứng tỏ mình...

19 tuổi, tuổi chưa là người lớn hoàn toàn, nhưng cũng chẳng là trẻ con nữa. Bước những bước chân đầu tiên vào đời, cái tuổi tự mình làm chủ cuộc sống, cũng có thể gọi một phần nào đó là “lớn”, đã biết tự sắp xếp, tự chịu trách nhiệm cuộc sống cho mình, mới thấy “lớn” không như những mong ước ngày bé.
Người ta “lớn”, tự chịu trách nhiệm cuộc sống của mình, rồi những thành công hay thất bại đều tự mình đón nhận. Có những sự thất bại nặng nề làm con người hụt hẫng, suy sụp nhưng khi ta đã “lớn”, ta phải tự mình nhận về những nỗi buồn của riêng mình.
“Lớn” là biết cảm nhận cuộc sống, biết buồn, biết đau khổ, biết tính toán cho mỗi ngày mới. Biết buồn khi gặp thất bại, biết chia sẻ với những nỗi đau, phải giấu đi những suy nghĩ thật của mình để mong người khác vui lòng.
Khi ta “lớn”, trong mỗi nụ cười dường như vẫn ẩn trong đó những lo toan, những nỗi buồn, những tính toán cho những ngày tới. Hiếm khi “lớn” mà ta được cười thoải mái, vô tư như ngày còn bé. Có những chuyện buồn, trắc trở trong cuộc sống, khi “lớn” ta phải giấu kín trong lòng, không thể chia sẻ với ai, không như ngày bé có thể vô tư chia sẻ với bố mẹ.
“Lớn” là ta mất đi sự thoải mái trong tâm hồn, để từng ngày trôi qua, người ta có thêm nhiều điều để suy nghĩ, từ đó trưởng thành hơn mỗi ngày.
Người ta đã “lớn” khi nhìn cuộc sống bằng con mắt thực tế hơn, không còn mơ mộng những ước mơ cao đẹp như ngày trước. Khi “lớn” ta chỉ biết sống cho ngày hôm nay, cho những công việc của buổi sáng, buổi chiều, buổi tối, cho những việc của hôm nay, ngày mai, tuần này, tuần sau. Đâu còn những giờ phút ngẩn ngơ bên sân trường mơ một tương lai thật đẹp, một tương lai mà chỉ có những ước mơ về một cuộc sống dễ dàng.
“Lớn” để biết lo lắng nhiều hơn cho người thân, bạn bè.
“Lớn” là phải biết cho nhiều hơn là nhận, cho đi những tình cảm yêu thương của mình đến người xung quanh, không còn vô tư nhận về những sự quan tâm của bố mẹ, bạn bè mà không nghĩ đến sự đáp trả.
“Lớn” là khi người ta biết xấu hổ về những thất bại, biết tự hào với những thành công, biết cuộc sống còn những điều chưa tốt, biết tìm cho mình một cuộc sống thật tốt.

“Lớn” để ta hiểu rằng không có một điều gì có thể dễ dàng như mình mong muốn, cuộc sống là những khó khăn, thử thách, muốn đạt được những điều mong muốn phải cố gắng rất nhiều, cuộc sống không là một món quà tặng mà nó là sự cố gắng hết mình để nhận lấy.
Và khi đã “lớn”, ta mới hiểu rằng khi ta lớn lên hằng ngày là thời gian những người thân ở lại bên ta càng ngắn lại, nhận biết rằng cuộc đời là những sự ly tan, không có gì là mãi mãi.
Khi ta “lớn” ta mới hiểu những niềm hạnh phúc của tuổi thơ quí giá biết nhường nào và biết tiếc nuối những gì đã qua.
“Lớn” để ta cảm nhận rõ ràng nhất tình cảm mọi người dành cho mình, đó không chỉ có sự yêu thương mà còn có cả những sự ganh ghét, sự khinh thường, sự dối trá. Tất cả như thử thách mà mỗi người phải vượt qua trên con đường của mình và đôi lúc ta tưởng chừng không vượt qua được để qua mỗi thử thách lại thấy mình lớn hơn và trưởng thành hơn.
“Lớn” là xa rời tuổi thơ, tự đứng lên bằng chính đôi chân của mình, từ đó thấy cuộc sống này không hề đơn giản mà trái lại còn nhiều những nỗi buồn, những sự thất bại và còn đó cả những nỗi đau.
19 tuổi, liệu như vậy đã lớn chưa?
Lớn để thấy mình mất đi nhiều điều tốt đẹp, mất đi sự hồn nhiên; lớn để thấy nhiều điều không đẹp của cuộc sống, thấy mình mệt mỏi trong từng ngày trôi qua, lớn để cảm thấy mình quá bé nhỏ trong biển lớn cuộc đời mênh mông…
Vậy người ta lớn để làm gì…?

:y107::y17::y59:
Trả lời
#2

Cho mình chia sẻ vài điều nha. Người ta lớn để thấy mình đã làm được những gì so với còn nhỏ . Lúc còn nhỏ ta có thể vô tư sống với những buổi chiều đá banh đến mệt nhừ cả người mà ko thấy chán , hay những buổi trưa hè đi câu cá, đi bơi, hay thậm chí là hái trộm vài chùm nhãn để ăn cho đỡ buồn miệng . Nhưng ta đâu bít để chúng ta có những ngày tháng tươi đẹp trong kí ức như vậy cha mẹ chúng ta đã phải vất vả như thế nào .
Lớn lên khi ta hòa mình vào XH ta mới cảm nhận được trăn trở của "cơm ,áo ,gạo, tiền" , để yêu cha mẹ chúng ta hơn . Khi lớn ta sẽ học cách yêu và cách chia sẻ với những khó khăn của đấng sinh thành, như thế ko tốt sao ?
Lớn lên chúng ta cũng học cách rộng lượng mở lòng mình và tha thứ ,những thứ mà khi còn nhỏ chúng ta vẫn chưa biết cách thể hiện đó sao. Lớn lên ko tốt ư ?
Và khi lớn lên ta có thể sống tốt ,sống hết mình, luôn nỗ lực để hoàn thiện mình .Để chúng ta có thể làm gương cho những em nhỏ , điều mà lúc nhỏ chúng ta cũng đã tự tìm cho mình một mẫu gương để phấn đấu đó sao ?
Theo mình lớn lên là một điều rất tuyệt vời, điều tuyệt vời mà Thượng Đế đã ban cho tôi cũng như các bạn.Vậy tại sao chúng ta lại thất vọng khi được lớn lên , sao ko tự hỏi chúng ta ko lớn nhanh hơn một chút nữa nhỉ ?
Lớn lên bạn cảm thấy mình gặp quá nhiều khó khăn và thử thách ư ? Bạn ko nghe câu nói " con đường đi đến thành công ko phải là con đường được trải thảm đỏ " sao ? Chính những khó khăn sẽ giúp bạn khẳng định được chính mình . Đã bao giờ bạn vượt qua những khó khăn bạn nghĩ mình ko bao giờ vượt qua và nhìn lại chưa ? cảm giác sau khi vượt qua khó khăn đó ko phải là tuyệt vời lắm sao ?
Sống trong đời chỉ là để cảm nhận cuộc sống để có những cảm giác tuyệt vời như vậy. Tóm lại lớn lên là điều tuyệt vời nhất mà tôi ko bao giờ hối hận hay băn khoăn với câu " Vậy ta lớn lên để làm gì ....?" :y28:
Mỗi sáng hay nở một nụ cười để thấy mọi thứ thật tuyệt .

[MARQUEE]Ai còn mẹ , xin đừng làm mẹ khóc :cnhh45:
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không !![/MARQUEE]


http://www.facebook.com/profile.php?id=100001234244062

:y204:

[Image: thank.gif]
Trả lời


Đi tới chuyên mục:


Thành viên đang xem chủ đề: 1 Khách