Đánh giá chủ đề:
  • 0 Vote(s) - Trung bình 0
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5

[Công Giáo] Hành Trình lên núi
#1

đầy là chuối bài viết của mình. đáng lẽ mình dành nó cho trang web ungsinhdongten.net nhưng Admin ko chịu đăng đành phải mượn đỡ diễn đàn để tỏ lộ tấm lòng, mong các bạn ủng hộ:


Nhìn lên đỉnh núi, xa xa kia, người môn đệ trẻ nhìn ngắm Thầy Giêsu đang giang tay rộng mở như lời mời gọi “hãy lên đây với Thầy”.
Đứng dưới chân núi, người môn đệ trẻ nhìn lại chặng đường mỏi mệt mà anh đã bỏ lại sau lưng để một chút nữa thôi anh sẽ được nghỉ ngơi bên Thầy mình. Nhìn lên Thầy, người môn đệ trẻ bắt đầu hành trình lên núi của anh. Bước từng bước vững chắc, cùng với làn gió mạnh thổi từ biển vào như đưa đẩy, người môn đệ trẻ đi nhanh thật nhanh lên cùng Thầy. Anh hăng hái và không quên ngắm nhìn cảnh vật xung quanh, “cây cối và đất trời thật đẹp!”.
Đi được một đoạn, làn gió bỗng ngừng lại, đôi chân bắt đầu mệt mỏi, người môn đệ trẻ bắt đầu cảm thấy sức của mình đang mất dần. Anh băn khoăn: “hành trình mới bắt đầu sao bỏ được nhưng đôi chân đã rã rời!”, cây cối xung quanh với những tán rộng cũng che khuất mặt Thầy Giêsu, “vậy giờ đây đi tiếp sao đặng?”. Nhưng trong tim người môn đệ lại vang lên một tiếng vọng: “Cứ đi, có Thầy đây, đừng sợ!”. “Có Thầy bên cạnh sợ gì mà không đi!” anh thầm nghĩ và đôi chân anh từ từ bước. Từng bước chân mệt lả, anh càng cảm nhận rõ ràng những giới hạn của bản thân anh. Khởi đầu hành trình, anh đã đi thật hứng khởi và khá nhanh. Nhưng chặng đường dài đã làm đôi chân anh mỏi mệt và chùn bước, còn đâu nữa động lực để anh đi tiếp khi sức đã cùng, lực đã kiệt. Và một tiếng vọng vang lên “Cứ đi, có Thầy đây, đừng sợ!” tiếng vọng ấy như tiếp thêm động lực cho anh, bước đi của anh tuy chứa đầy sự mệt mỏi nhưng giờ đây, anh chỉ còn lắng nghe tiếng vọng ấy trong tim mình. Anh đi tiếp, đi không nghỉ để lên đỉnh núi.
Và Thầy Giêsu đứng đó, trên đỉnh núi, trước mặt anh. Với đôi tay rộng mở và đôi mắt trìu mến, Thầy ôm lấy người môn đệ trẻ của Thầy và để cho anh nghỉ ngơi trong vòng tay Thầy. Thầy chỉ cho anh thấy cảnh đẹp từ trên đình núi. Xa xa kia, những con tàu khổng lồ đang hối hả chạy trên biển, những ngôi nhà dường như nhỏ xíu và nằm san xát nhau trong thành phố rộn ràng.
Thầy chỉ cho anh thấy biển thật rộng lớn, đường chân trời xa xăm mà anh không biết nó ở đâu. Đây mới là điều Thầy Giêsu muốn người môn đệ trẻ thấy. Biển cả cuộc đời còn rộng lắm, anh chỉ nghỉ ngơi một chút thôi để nhìn lại những gì đã qua và tiếp nhận những thao thức của Thầy trên những con đường phía trước. Thầy hy vọng người môn đệ trẻ sẽ dấn thân vào trong biển đời ấy để làm chứng cho Thầy, để lưới cho Thầy những con cá lớn. Người môn đệ lưỡng lự. “Ở đây với Thầy, sướng quá!”. Thầy truyền cho anh khát vọng và Thần khí của Thầy. Giờ đây, người môn đệ chấp nhận xuống núi để thực hiện những thao thức của Thầy. Con đường đi xuống sao nhanh quá, chân anh không cảm thấy mệt như lúc lên. Có lẽ Thầy muốn dục anh hãy nhanh lên, nhanh lên nữa bởi có nhiều người đang cần anh làm nhân chứng cho Thầy.
Người môn đệ trẻ xuống núi hăng say tiếp tục với những trách vụ, với con đường mà anh đang đi cùng với lời mời gọi vang vọng trong tim “Cứ đi, có Thầy đây, đừng sợ!”. Và “hành trình lên núi” sẽ vẫn còn tiếp diễn trong cuộc sống của người môn đệ trẻ, qua mỗi con người xung quanh anh, qua những trải nghiệm của cá nhân anh.

:co vu::co vu:

chẳng có gí khiến tôi bất lực cho bằng nhụt chí
chẳng có gì khiến tôi học dốt cho bằng lười biếng
chẳng có gì khiến tôi mền lòng cho bằng ... có gái đẹp đứng trước mặt
:y171::y171::y171:
Trả lời


Chủ đề liên quan...
Chủ đề / Tác giả Trả lời Xem Bài viết cuối

Đi tới chuyên mục:


Thành viên đang xem chủ đề: 1 Khách