22-04-2011, 07:04 PM
một bạn gái đã viết:
Anh là mối tình thứ ba và tôi mong muốn cũng là người đàn ông cuối cùng trong cuộc đời mình. Anh đã cầu hôn tôi nhưng tôi còn băn khoăn, chưa nhận lời vì tôi vẫn chưa dám thổ lộ với anh về quá khứ của mình.
Mối tình đầu ngây dại thời trung học khiến tôi không chút ngại ngần mà trao ngay cái quý giá nhất đời con gái cho Vinh. Chúng tôi đã sống như vợ chồng với nhau 2 năm học trung cấp. Cuộc sống tuy có nhiều khó khăn về vật chất nhưng chúng tôi vẫn thương yêu, đùm bọc nhau. Đó là quãng thời gian ngọt ngào, hạnh phúc nhất đời con gái của tôi. Tôi cứ nghĩ đơn giản, chỉ cần tình yêu với nhau, chúng tôi sẽ vượt qua tất cả. Nhưng tôi đã lầm hoặc đã tự huyễn hoặc bản thân mình trước sự thật rằng Vinh là người đào hoa, có rất nhiều cô gái xinh đẹp và giàu có vây quanh, anh cũng chẳng từ chối mà với cô nào cũng ân cần, ngọt ngào. Thế là khi đã “no xôi chán chè”, anh đã quay lưng lại với tôi không chút đắn đo. Anh rượu chè, cờ bạc, lả lơi với những người con gái khác và khi về nhà còn đánh đập tôi. Đau khổ cùng cực nhưng tôi chẳng biết kêu ai vì chúng tôi sống với nhau không có một giấy tờ gì chứng nhận, gia đình cũng không hề hay biết. Rồi anh ta dọn đồ đạc để chuyển đến ở với tình yêu mới của anh ta. Mối tình đầu cay đắng của tôi chấm dứt ở đó.
Kể từ đó trái tim tôi đóng băng, không dám mở lòng trước người đàn ông nào khác. Thời gian dần trôi, tôi đi làm, tìm được công việc đứng máy trong một xưởng may. Nỗi niềm cũ cũng dần nguôi ngoai. Các chị đồng nghiệp cứ bảo tôi sao trẻ trung, xinh đẹp thế mà mãi chưa chịu lấy chồng, bằng tuổi tôi khi ấy có chị đã một nách hai con. Nghe những lời đùa vui của các chị mà tôi thấy tủi phận trong lòng.
Nhưng rồi hạnh phúc cũng mỉm cười với tôi khi cho tôi gặp anh. Anh cũng là công nhân trong nhà máy tôi đang làm. Anh đã để ý đến tôi từ lâu nhưng vì nhút nhát không dám thổ lộ. Được các anh chị cùng công ty vun vào, chúng tôi cũng tiếp xúc, chuyện trò nhiều hơn. Ban đầu tuy còn ngượng nghịu nhưng chúng tôi nhanh chóng có cảm tình với nhau. Anh là con trưởng trong một gia đình có 5 anh chị em. Là con cả nên anh cũng gánh trách nhiệm nặng nề là phải hỗ trợ bố mẹ trong việc nuôi các em ăn học. Có lẽ vì thế mà trong anh mang tính bảo thủ, gia trưởng của người đàn ông trụ cột trong gia đình. Anh cũng là người đàn ông có quan niệm khá cổ hủ, phong kiến về vấn đề đạo đức của người con gái.
Khi đi chơi chung với anh, anh luôn tỏ vẻ miệt thị những người con gái ăn mặc hở hang, ngả ngớn bên đàn ông. Với anh, con gái là phải dịu dàng, nết na, phải giữ được sự thùy mị, trong trắng, và anh lại mỉm cười hạnh phúc và nói rằng rất may mắn khi gặp được tôi. Khi nghe những lời của anh, tôi lại thấy chột dạ bởi quá khứ không trong sạch của mình. Tôi đâu phải trinh nữ như anh hằng tôn thờ. Tôi đã muốn nói sự thật với anh bao nhiêu lần nhưng không dám mở lời. Tôi sợ sẽ làm anh thất vọng, sợ anh sẽ rời xa tôi.
Nhưng đến khi không chịu được sự dằn vặt, khổ tâm, tôi đã viết cho anh một lá thư và kể hết sự thật với anh. Tôi biết anh đã phải chịu một cú sốc rất lớn. Từ đó anh tránh mặt tôi không tiếp xúc, không thèm đếm xỉa đến tôi và ánh mắt nhìn tôi có vẻ khinh bỉ như tôi là một kẻ xấu xa, tội đồ.
Tôi đã rất đau khổ khi nghĩ rằng mình sắp tìm được bến đỗ thì hạnh phúc lại vỡ tan. Trái tim tôi tan nát và nghĩ rằng trên đời này sẽ chẳng có người đàn ông nào có thể thông cảm cho quá khứ của bạn gái mà chấp nhận tôi. Vì thế dù đã ngoài 30, tôi vẫn thui thủi một mình.
Người đàn ông thứ ba xuất hiện trong đời tôi là Thái. Anh đã có một đời vợ và một đứa con gái. Vợ anh đi xuất khẩu lao động và đã kết hôn với một người nước ngoài, để lại đứa con gái nhỏ cho anh nuôi. Cảnh đàn ông gà trống nuôi con ai cũng thương. Anh muốn tìm một cô gái hiền hậu để có thể giúp anh chăm sóc con gái. Được người quen giới thiệu, tôi và anh đã gặp nhau. Anh đã thẳng thắn tâm sự và bày tỏ mong muốn của mình.
Là người phụ nữ, ai cũng khao khát tìm được người đàn ông của mình. Tôi cũng rất cảm mến anh và thương cho hoàn cảnh của hai bố con anh. Nhưng tôi vẫn mang trong mình mặc cảm tự ti. Liệu anh có giống như bao gã đàn ông khác, khi biết được quá khứ của người phụ nữ thì sẽ dằn hắt, khinh rẻ họ.
Tôi đã muốn nói sự thật với anh nhưng không đủ tự tin anh sẽ vượt qua định kiến để vẫn ở bên tôi. Tâm trạng tôi hiện giờ rất rối bời, tôi không biết phải mở lời hay nói như thế nào cho anh hiểu và thông cảm…
:09[1]::09[1]:
Anh là mối tình thứ ba và tôi mong muốn cũng là người đàn ông cuối cùng trong cuộc đời mình. Anh đã cầu hôn tôi nhưng tôi còn băn khoăn, chưa nhận lời vì tôi vẫn chưa dám thổ lộ với anh về quá khứ của mình.
Mối tình đầu ngây dại thời trung học khiến tôi không chút ngại ngần mà trao ngay cái quý giá nhất đời con gái cho Vinh. Chúng tôi đã sống như vợ chồng với nhau 2 năm học trung cấp. Cuộc sống tuy có nhiều khó khăn về vật chất nhưng chúng tôi vẫn thương yêu, đùm bọc nhau. Đó là quãng thời gian ngọt ngào, hạnh phúc nhất đời con gái của tôi. Tôi cứ nghĩ đơn giản, chỉ cần tình yêu với nhau, chúng tôi sẽ vượt qua tất cả. Nhưng tôi đã lầm hoặc đã tự huyễn hoặc bản thân mình trước sự thật rằng Vinh là người đào hoa, có rất nhiều cô gái xinh đẹp và giàu có vây quanh, anh cũng chẳng từ chối mà với cô nào cũng ân cần, ngọt ngào. Thế là khi đã “no xôi chán chè”, anh đã quay lưng lại với tôi không chút đắn đo. Anh rượu chè, cờ bạc, lả lơi với những người con gái khác và khi về nhà còn đánh đập tôi. Đau khổ cùng cực nhưng tôi chẳng biết kêu ai vì chúng tôi sống với nhau không có một giấy tờ gì chứng nhận, gia đình cũng không hề hay biết. Rồi anh ta dọn đồ đạc để chuyển đến ở với tình yêu mới của anh ta. Mối tình đầu cay đắng của tôi chấm dứt ở đó.
Kể từ đó trái tim tôi đóng băng, không dám mở lòng trước người đàn ông nào khác. Thời gian dần trôi, tôi đi làm, tìm được công việc đứng máy trong một xưởng may. Nỗi niềm cũ cũng dần nguôi ngoai. Các chị đồng nghiệp cứ bảo tôi sao trẻ trung, xinh đẹp thế mà mãi chưa chịu lấy chồng, bằng tuổi tôi khi ấy có chị đã một nách hai con. Nghe những lời đùa vui của các chị mà tôi thấy tủi phận trong lòng.
Nhưng rồi hạnh phúc cũng mỉm cười với tôi khi cho tôi gặp anh. Anh cũng là công nhân trong nhà máy tôi đang làm. Anh đã để ý đến tôi từ lâu nhưng vì nhút nhát không dám thổ lộ. Được các anh chị cùng công ty vun vào, chúng tôi cũng tiếp xúc, chuyện trò nhiều hơn. Ban đầu tuy còn ngượng nghịu nhưng chúng tôi nhanh chóng có cảm tình với nhau. Anh là con trưởng trong một gia đình có 5 anh chị em. Là con cả nên anh cũng gánh trách nhiệm nặng nề là phải hỗ trợ bố mẹ trong việc nuôi các em ăn học. Có lẽ vì thế mà trong anh mang tính bảo thủ, gia trưởng của người đàn ông trụ cột trong gia đình. Anh cũng là người đàn ông có quan niệm khá cổ hủ, phong kiến về vấn đề đạo đức của người con gái.
Khi đi chơi chung với anh, anh luôn tỏ vẻ miệt thị những người con gái ăn mặc hở hang, ngả ngớn bên đàn ông. Với anh, con gái là phải dịu dàng, nết na, phải giữ được sự thùy mị, trong trắng, và anh lại mỉm cười hạnh phúc và nói rằng rất may mắn khi gặp được tôi. Khi nghe những lời của anh, tôi lại thấy chột dạ bởi quá khứ không trong sạch của mình. Tôi đâu phải trinh nữ như anh hằng tôn thờ. Tôi đã muốn nói sự thật với anh bao nhiêu lần nhưng không dám mở lời. Tôi sợ sẽ làm anh thất vọng, sợ anh sẽ rời xa tôi.
Nhưng đến khi không chịu được sự dằn vặt, khổ tâm, tôi đã viết cho anh một lá thư và kể hết sự thật với anh. Tôi biết anh đã phải chịu một cú sốc rất lớn. Từ đó anh tránh mặt tôi không tiếp xúc, không thèm đếm xỉa đến tôi và ánh mắt nhìn tôi có vẻ khinh bỉ như tôi là một kẻ xấu xa, tội đồ.
Tôi đã rất đau khổ khi nghĩ rằng mình sắp tìm được bến đỗ thì hạnh phúc lại vỡ tan. Trái tim tôi tan nát và nghĩ rằng trên đời này sẽ chẳng có người đàn ông nào có thể thông cảm cho quá khứ của bạn gái mà chấp nhận tôi. Vì thế dù đã ngoài 30, tôi vẫn thui thủi một mình.
Người đàn ông thứ ba xuất hiện trong đời tôi là Thái. Anh đã có một đời vợ và một đứa con gái. Vợ anh đi xuất khẩu lao động và đã kết hôn với một người nước ngoài, để lại đứa con gái nhỏ cho anh nuôi. Cảnh đàn ông gà trống nuôi con ai cũng thương. Anh muốn tìm một cô gái hiền hậu để có thể giúp anh chăm sóc con gái. Được người quen giới thiệu, tôi và anh đã gặp nhau. Anh đã thẳng thắn tâm sự và bày tỏ mong muốn của mình.
Là người phụ nữ, ai cũng khao khát tìm được người đàn ông của mình. Tôi cũng rất cảm mến anh và thương cho hoàn cảnh của hai bố con anh. Nhưng tôi vẫn mang trong mình mặc cảm tự ti. Liệu anh có giống như bao gã đàn ông khác, khi biết được quá khứ của người phụ nữ thì sẽ dằn hắt, khinh rẻ họ.
Tôi đã muốn nói sự thật với anh nhưng không đủ tự tin anh sẽ vượt qua định kiến để vẫn ở bên tôi. Tâm trạng tôi hiện giờ rất rối bời, tôi không biết phải mở lời hay nói như thế nào cho anh hiểu và thông cảm…
:09[1]::09[1]:
chẳng có gí khiến tôi bất lực cho bằng nhụt chí
chẳng có gì khiến tôi học dốt cho bằng lười biếng
chẳng có gì khiến tôi mền lòng cho bằng ... có gái đẹp đứng trước mặt
:y171::y171::y171: